Vũ Mạnh Cường có một năm thắng lớn
. Phóng viên: Năm nay, hẳn là MC Vũ Mạnh Cường có một cái Tết tuyệt vời hơn bao giờ hết phải không?
– MC Vũ Mạnh Cường:- Từ khi tôi cầm trên tay tượng Mai Vàng thì đó đã là Tết- một cái Tết đong đầy tình thương mến của khán giả, của bạn bè… Và 3 ngày sau đó tôi đón nhận vô vàn những lời chúc. Vậy là năm nay tôi và gia đình đón đến tận hai cái Tết. Một của đất trời, của nhà nhà, một của lòng mình. Niềm vui nhân đôi, còn gì tuyệt vời hơn!
. Kế hoạch chuẩn bị cho năm mới của anh thế nào rồi?
– Kế hoạch đón năm mới của tôi cũng là kế hoạch chuẩn bị cho những chương trình chào năm mới. May mắn tôi luôn đắt show cho những chương trình văn hóa, đặc biệt là những chương trình Tết. Tết trong tôi vì thế mà bận rộn trong niềm vui chung của nghệ sĩ và khán giả. Tết mang nhiều dư vị của sẻ chia và truyền tải… Từ đó mà mang nhiều ý nghĩa hơn.
Năm nay tôi vẫn đón giao thừa trên xe. Sau khi làm chương trình chào Xuân mới ở tỉnh, thành khác, tôi lại sẽ bắt xe về ngay với ba mẹ ở quê nhà Tây Ninh.
. Anh có thói quen làm gì trong những ngày đầu năm mới?
– Đó là lúc tôi gửi những lời chúc đến những người tôi yêu quý nhất. Và mỗi một người tôi lại gửi một lời chúc khác nhau. Nên nhiều khi cả mùng 1 Tết tôi chỉ loay hoay sáng tạo lời chúc sao cho đúng người, đúng việc, đúng ý nhất. Và sau đó, tôi sẽ đưa ba mẹ đi chùa. Bởi với tôi, điều quý giá nhất là thấy ba mẹ khỏe mạnh và luôn giữ được tinh thần thư thái.
Tết năm nào cũng vậy, từ mùng 1 đến mùng 10, tôi đều nhất định đi ít nhất 10 ngôi chùa.
. Nhìn lại một năm đã qua, điều anh có được là gì?
– Là lòng tin yêu của mọi người và sự mạnh mẽ, niềm tin vào bản thân. Năm qua với tôi, có nhiều biến động. Đã có lúc tôi chới với trong những lựa chọn và may mắn sao lại là khi tôi đủ mạnh mẽ để tỉnh táo biến giai đoạn khó khăn ấy trở thành một ” chiếu nghỉ” trong những nấc thang đi lên của mình. Nhìn lại một năm qua, tôi thấy tự hào và không hiểu sao mình lại có đủ ” dopping” để ” vượt lên chính mình”, làm mới bản thân một cách đầy chủ động như thế.
. Theo đuổi nghề hơn 12 năm, một khoảng thời gian dài, đủ để nhận ra anh yêu công việc này vì điều gì và có khi nào anh thấy, chán nản với con đường mình đang đi không?
– Điều tôi yêu thích công việc này cũng chính là đòi hỏi của nó. Đó là tinh thần cầu tiến và học hỏi không ngừng. Mỗi một việc tôi làm, mỗi một khách mời tôi tiếp xúc, mỗi một chương trình tôi dẫn… đều buộc tôi phải đầu tư, phải tìm hiểu, phải dấn thân.
Từ đó tôi ” ngộ” ra thật nhiều điều như được đọc những đầu sách hay và những câu chuyện từ trải nghiệm thực tế đôi khi lại trở thành kim chỉ nam cho tôi bước tiếp. Tôi cũng chưa bao giờ thấy chán nản với công việc mà mình đã từng bỏ mọi thứ để bắt đầu này.
. Có người nói rằng làm MC sướng nhất trong giới văn nghệ sĩ vì chỉ lên sân khấu dẫn theo kịch bản và nhận lương chứ không phải đầu tư sản phẩm như nghệ sĩ biểu diễn. Điều đó đúng không?
– Ở một khía cạnh nào đó, điều này cũng không sai. Nhưng khoan đã, thử hình dung MC lên sân khấu và chỉ học thuộc lòng kịch bản, ngay chính bạn, bạn có cảm thấy chán không. Tôi nghĩ sự xuất hiện đó sẽ khiến MC không khác gì cái máy đọc. Và không chỉ bạn, nhiều người cũng sẽ rất chán.
Vậy thì với kịch bản khung đã được viết sẵn, MC đã làm như thế nào để mọi thứ trở nên sinh động và thú vị. Với tôi, cũng giống như những diễn viên cầm kịch bản sân khấu hay điện ảnh trên tay, họ sẽ buộc phải sáng tạo bằng sự trình diễn của họ để biến tất cả những thứ trên giấy trở nên sống động và có hồn hơn. MC cũng vậy.
Và xét cho cùng, MC cũng là một nghệ sĩ trình diễn đấy chứ. Anh ta trình diễn điều gì, đó chính là sự linh hoạt, khả năng tương tác và năng lượng kết nối. Việc tạo ra bầu không khí và sự kết nối thú vị giữa các nhân tố tham gia chương trình và khán giả, tôi nghĩ một phần là do sự dẫn dắt duyên dáng và thú vị của MC quyết định.
Chỉ tính việc làm chủ tone giọng trầm bổng, tính đến từng điểm rơi của câu từ đã là một màn trình diễn của MC để tạo không khí cho một đêm trình diễn hay sự xuất hiện của các nghệ sĩ hoặc khách mời trong một chương trình nào đó. Chưa kể, MC phải là một người có sự hiểu biết nhất định về một vấn đề nào đó liên quan đến chương trình mình đang dẫn, hay một khách mời mà anh ta giao lưu. Sự hiểu biết đó tạo ra sự tương tác thú vị cho chương trình, cho khách mời, bởi ngoài câu hỏi định sẵn trong kịch bản ra MC là người làm chủ tình thế khi đó, để quyết định tiếp tục khai thác các khách mời các nghệ sĩ tham gia chương trình như thế nào.
Khát vọng của Vũ Mạnh Cường
. Thật lòng thì làm MC có thể nổi tiếng nhưng trở thành một nhân vật đình đám lại không dễ. Dù vậy, nếu một MC có một chương trình mang tên mình, hẳn đó sẽ là đòn bẩy cho hành trình của họ. Anh có nghĩ đến chuyện ấy chưa?
– Tôi luôn trăn trở về điều này. Nhưng để có được một chương trình như thế trên sóng truyền hình thật sự là khó khăn. Vì là một biên tập viên truyền hình phải luôn cân chỉnh sao cho ra ngôn ngữ truyền hình cho thật đại chúng và đó là chưa kể sự vào cuộc của rất nhiều khâu đoạn kiểm duyệt với tiêu chí ” an toàn” nên tôi nghĩ thật khó để tạo nên một chương trình mang đậm dấu ấn cá nhân của mình.
Tuy nhiên hàm lượng cá tính đó tôi sẽ “rắc” từng ít một trong những chương trình mình làm, đó cũng là cách tôi ” lách luật” để vẫn ” an toàn sóng” mà khán giả vẫn nhận ra dấu ấn của một Vũ Mạnh Cường. Đó là một Vũ Mạnh Cường tâm lý, dí dỏm, tình cảm và luôn đặt khách mời lên vị trí ưu tiên hàng đầu.
. Với anh, một MC chính luận, có nghĩ sẽ thay đổi bản thân để lao vào con đường giải trí – con đường dễ gây ấn tượng và nổi tiếng hơn không?
– Từ đầu tôi đã xác định mình là mình nghệ sĩ công chức. Có nghĩa là mình vẫn bay bổng thăng hoa việc mình làm mà vẫn giữ được bình ổn của cuộc sống và tâm hồn. Tôi vốn dĩ được sinh ra trong gia đình mà mẹ là cô giáo và bố là một người lính nên đời sống của tôi suy cho cùng mà nói là khá chỉn chu và có khuôn khổ.
Ngay cả trong công việc sáng tạo mang tính nghệ thuật này tôi cũng xác định mình chỉ có thể bay bổng trong khuôn khổ và sáng tạo một cách chuẩn mực. Tôi sợ mình bị bay quá đôi khi lại chênh vênh với chính giá trị nội tại của mình.
Tôi cũng chưa bao giờ nghĩ mình thuần MC chính luận vì tôi luôn tìm cách đưa cái tình vào trong từng lời dẫn. Tôi nghĩ mình cứ làm hết sức trong từng lãnh địa mình trải nghiệm còn nổi tiếng đình đám lại là một cái duyên khác không thể cưỡng cầu.
. Anh có nghĩ đến chuyện thay đổi bản thân mình để thức thời với thời đại không?
– Tôi không nghĩ mà tôi luôn hành động để thức thời với thời đại. Tuy nhiên tôi vốn dĩ là người thận trọng nên những bước đi của tôi hơi chậm. Nhưng một khi đã quyết dấn thân, thay đổi, nâng cấp thậm chí là xoay chiều 180 độ thì tôi chưa bao giờ hối hận dẫu có gặp thất bại.
Với tôi, một công việc không có cạnh tranh, không bắt kịp hơi thở thời đại và không buộc mình cầu tiến, hoàn thiện từng ngày thì đó là một công việc nhàm chán!
. Ở tuổi này, hẳn anh cũng đã có đủ đầy những trải nghiệm để nhận ra điều gì là quan trọng nhất trong cuộc sống mỗi người?
– Tôi vẫn còn trẻ mà. Cũng chưa từng xếp mình là một mẫu đàn ông trưởng thành. Tôi vẫn gọi mẹ í ới khi có bất cứ những trăn trở nào trong cuộc sống. Tuy nhiên sau những biến cố buộc mình tỉnh táo thì tôi nghĩ điều quan trọng nhất trong cuộc sống đó là ” chọn lựa đúng”. Vì rõ ràng cuộc sống của mỗi chúng ta là một chuỗi dài vô số những lựa chọn. Nhưng bạn thử quan sát mà xem, đa phần những người thực sự ” lợi hại” đều giỏi trong việc quyết định lựa chọn gì, bao giờ và như thế nào.
Một người có thể nên nghiệp lớn, thường rất giỏi trong việc đưa ra quyết định, họ có thể do dự, chần chừ với những quyết định lớn lao, nhưng khoảng thời gian lưỡng lự ấy lại chỉ là khoảnh khắc rất ngắn ngủi, bởi với họ mà nói, sự do dự không thể giúp đo lường ra được thứ mà chúng ta muốn. Trong tâm lý học cũng phân tích rất rõ, lựa chọn quan trọng hơn nỗ lực.
Lựa chọn đúng thời điểm luôn giúp chúng ta dễ thành công hơn; làm điều gì đó theo lựa chọn của mình cũng khiến bạn hạnh phúc hơn. Bạn không thể có một hành trình thuận lợi khi bạn liên tục lựa chọn sai, lựa chọn theo người khác và đâm đầu vào hẻm cụt.
. Nếu nói về một mong ước trong năm mới, thì đó là gì ạ?
– Đó là có một chương trình có sức lan tỏa lớn hợp với sở trường của tôi. Tôi từ chối nhiều chương trình. Nhưng ngược lại những chương trình tôi yêu thích, hợp với mình tôi vẫn chờ đợi. Đó là dạng chương trình giải trí nhưng lại mang đến nhiều giá trị. Tôi có tham quá không?
. Giải thưởng mà anh vừa nhận, là niềm vui hay áp lực?
– Nó là phần thưởng đúng lúc. Lúc tôi nhận Giải Mai Vàng tôi có cảm giác giống như lúc bé nhận giải thưởng học sinh giỏi vậy. Cảm giác vỡ òa và rất tinh khôi. Niềm vui tôi biết sẽ không ở lại lâu, dù tôi có cố gắng níu kéo nó như thế nào. Thực tế dạy tôi rằng khi bạn cầm con dao bạn có thứ để cắt bánh dễ hơn thay vì phải dùng tay xé vất vả.
Giải Mai Vàng cho tôi một lời giới thiệu tuyệt vời đến với những nhà sản xuất uy tín và đông đảo công chúng. Tôi phải có trách nhiệm giữ nó và làm cho nó thực sự là một bảo chứng sáng giá trong hành trình làm nghề của mình. Đó là mục tiêu của tôi.
. Nếu có thể nói về hình tượng cũng như toan tính của Vũ Mạnh Cường trong năm tới, thì đó là gì?
-Tôi muốn là người dẫn chương trình giải trí văn minh, lịch sự, thú vị, duyên dáng và ngược lại dẫn chính luận một cách có tình và sinh động.
Giải trí | Tổng hợp tin giải trí mới nhất
Nguồn: Sưu tầm
Leave a Reply
You must be logged in to post a comment.